Trăng Sáng Bên Thềm

"Trăng sáng bên thềm gieo bóng nhớ,

Gió lùa khe cửa thoảng hương xưa."

🌙✨

https://www.facebook.com/trangsangbenthem35/

Lượt xem: 4.246.634
Tổng số truyện: 76
Đời Này Không Nợ Nhau
Văn án:

Vừa sinh xong, vừa được đẩy ra khỏi phòng sinh, chồng tôi đã nói muốn bàn với tôi một chuyện.

“Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.”

“Đừng lúc nào cũng trông chờ vào người khác, mẹ anh cũng đâu có nợ gì em.”

Tôi gật đầu: “Không thành vấn đề.”

Thế là, sau khi ở cữ xong, tôi bế con về nhà bố mẹ ruột.

Bố mẹ vui vẻ đón lấy đứa bé.

“Từ giờ con theo họ nhà mình, nhập hộ khẩu nhà mình!”

“Nhà mình có người nối dõi rồi!”

Đọc ngay
Người Đứng Ngoài Khung Cửa
Văn án:

Chị dâu chê tôi là người nhà quê, ra ngoài thì nói tôi là giúp việc của nhà chị ta.

Thấy con gái tôi ăn sầu riêng, chị ta lao tới tát ngay một cái.

"Mày là con nghèo hèn, lấy đâu ra tiền mua sầu riêng?"

"Chắc chắn là mẹ mày ăn trộm tiền của tao."

Rồi vừa khóc lóc vừa làm loạn, đòi đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.

Nhưng chị ta đâu biết, căn biệt thự mà chị ta vẫn ở bấy lâu nay, là của tôi.

Đọc ngay
Năm Tháng Mang Anh Đi
Văn án:

Diệp Chi Hằng ra lệnh điều tôi đến chi nhánh ở nơi khác.

"Ngày nào cũng dính lấy bên cạnh, đúng là hơi phiền thật."

Anh ta nói với người khác như vậy.

Sự thất vọng tích tụ bấy lâu nay, đến khoảnh khắc này đã lên đến đỉnh điểm.

Tôi bỗng muốn buông tha cho chính mình.

Tuân theo lệnh điều động, tôi lặng lẽ rời đi.

Khi đã quen với cuộc sống một mình nơi đất khách, Diệp Chi Hằng lại không biết chán, thường xuyên chạy đến chỗ tôi.

Anh nói, thì ra nhớ một người lại là cảm giác như thế này.

Đọc ngay
Giữa Đông, Hoa Vẫn Nở
Văn án:

Kỷ niệm bảy năm ngày cưới, chồng tôi nắm tay con gái của người giúp việc trong nhà, nói với tôi rằng cô ấy đã mang thai, đứa bé là của anh ta.

Gương mặt anh ta mang theo chút áy náy, nhưng không nhiều.

“Chúng ta ly hôn đi!”

“Tân Tân có thai rồi, cô ấy vừa mới tốt nghiệp đại học, cuộc đời tươi đẹp chỉ mới bắt đầu. Anh không thể để người khác chỉ trỏ bàn tán sau lưng cô ấy, nhất định phải cho cô ấy một danh phận.”

Tôi tát cho cô ta một cái, nghiến răng hỏi: “Tại sao chứ? Trên đời này thiếu gì đàn ông?”

Cô gái ấy đỏ bừng mặt, nhưng giọng nói không hề e dè: “Chị à, gia đình chị đã giúp đỡ em suốt bao năm qua, em rất biết ơn. Nhưng tình yêu vốn là ích kỷ, em không thể vì lòng biết ơn mà từ bỏ tình cảm của mình.”

“Huống hồ, chị và anh Dịch đã kết hôn nhiều năm mà vẫn chưa có con. Anh ấy có một sản nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ có thể không có người kế thừa sao?”

Tôi bật cười lạnh lùng.

Nếu cô ta thích nhặt rác đến vậy, tôi cũng sẵn sàng tác thành.

Chỉ là sản nghiệp này, đứa bé trong bụng cô ta chưa chắc đã đủ tư cách để thừa kế.

Đọc ngay
Chia Tay Rồi Đừng Tìm Tôi
Văn án:

Trước đêm đám cưới, bạn trai nói với tôi rằng mẹ anh ta bị bệnh, bảo tôi cùng đi chăm sóc bà.

Tôi không hề do dự, lập tức lên xe với anh ta.

Nhưng khi đang trên đường cao tốc, anh ta lại nhận được cuộc gọi từ bạn gái cũ.

Vẻ mặt anh ta đầy đau khổ: “Tinh thần của Thanh Thanh không được tốt, anh phải đi an ủi cô ấy. Em xuống xe ngay đi, còn mẹ thì nhờ em chăm sóc luôn, tiện thể làm quen với vai trò mới.”

Thế là, anh ta vứt tôi lại ven đường.

Mà lạ một điều, tôi chẳng hề tức giận chút nào.

Dù sao thì, đến mẹ ruột mà anh ta còn không lo, chỉ chăm chăm đi an ủi "bạn gái trước của bạn gái trước", thì tôi... một người cũng sắp thành bạn gái cũ, còn gì để nói nữa đâu?

---

Đọc ngay
Tôi Là Người Yêu – Không Phải Nhà Từ Thiện
Văn án:

Tôi lập một tài khoản để ghi lại những khoảnh khắc thường ngày bên bạn trai.

Không ngờ mấy video liên tục viral, tôi bỗng trở thành một blogger tình yêu nổi tiếng khắp mạng xã hội.

Sau đó, theo yêu cầu của fan, tôi quyết định livestream để tặng anh ấy một món quà sinh nhật bất ngờ.

Thế nhưng, khi cánh cửa phòng mở ra, người xuất hiện lại là một cô gái xinh đẹp, chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm..

Cô ta đưa tay ra, thản nhiên cầm lấy túi quà trong tay tôi, thậm chí chẳng buồn liếc nhìn tôi một cái.

"Đồ ăn ngoài cũng giao đến rồi, sao cô còn chưa đi?"

Đọc ngay
Toàn bộ truyện