Chương 6

6.

Những ngôi sao tiềm năng dưới trướng Trì thị lần lượt rời đi, chỉ còn lại vài gương mặt mờ nhạt, không tên tuổi, chẳng mang về nổi đồng nào.

Cổ phiếu ngày một rớt giá, dòng vốn bị cắt đứt, nhìn là biết chẳng mấy chốc nữa sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Đột nhiên, Mạnh Kỳ xuất hiện, ký hợp đồng với Trì thị.

Cô ta tuy không có chút diễn xuất, hát dở, nhảy cũng tệ, nhưng được cái ngoại hình xinh đẹp, nổi tiếng, là một trong những tiểu hoa đán đang hot nhất hiện nay.

Khả năng kiếm tiền cực mạnh.

Hoa Trầm Tinh ngồi trong văn phòng tôi, tặc lưỡi đầy thích thú:
“Chỉ trong tháng này, Mạnh Kỳ nhận năm hợp đồng quảng cáo, ba show truyền hình, gần như làm việc không nghỉ, tất cả đều để vá lỗ hổng tài chính cho Trì Thương.”

Tôi liếc anh ta một cái, tay vẫn không ngừng ký tài liệu.

“Anh rảnh thật đấy, đến mấy chuyện này cũng biết.”

Hoa Trầm Tinh giật cây bút trong tay tôi, không vui nói:
“Cô đúng là đồ vong ân bội nghĩa. Tôi làm tất cả là vì ai chứ?”

Tôi dựa vào lưng ghế, bật cười lạnh:
“Thôi đi, đừng diễn cảnh si tình.
Anh chẳng qua chỉ muốn xem trò hay thôi.”

Từ nhỏ đến lớn, Hoa Trầm Tinh luôn hứng thú với việc đổ thêm dầu vào lửa, chỉ để thỏa mãn sở thích hóng chuyện không biết mệt của mình.

Nếu là trước kia, tôi nói vậy anh ta chắc chắn sẽ cười nhởn nhơ thừa nhận.

Nhưng lần này, gương mặt anh ta bỗng trầm xuống, nhìn tôi thật sâu, rồi nghiến răng nói:
“Đúng là lòng tốt chẳng bao giờ có kết quả tốt.”

Dứt lời, anh ta quay người rời khỏi văn phòng.

Thư ký Đới bước vào, vẻ mặt đầy nghi hoặc:
“Tổng giám đốc Hoa sao thế nhỉ?”

“Tôi cũng chẳng biết.”

Tôi nhíu mày, trong lòng thoáng nghi ngờ.

Hoa Trầm Tinh nổi giận như thế, chẳng lẽ lần này anh ta thật sự đứng về phía tôi?

Ngay lúc đó, điện thoại đột ngột reo lên.

Tôi cầm lên nhìn — là Mạnh Kỳ gọi.

Cô ta hẹn tôi gặp mặt tại một trà quán.

Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.

Chương trước Chương sau