22.
Nhưng dường như bây giờ Triệu Hằng đã mất trí nhớ, hoàn toàn quên sạch những lời mình từng nói.
Anh ta mạnh miệng lên tiếng:
“Cô có nhiều tiền đến mấy thì làm được gì? Vai trò quan trọng nhất trong một gia đình là người cha, tình yêu của cha không có thứ tiền bạc nào bù đắp nổi.”
Tôi bật cười:
“Vậy sao? Vậy tôi phải tranh thủ thời gian kiếm cho con một ông bố kế mới được.”
“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi đi đăng ký lại trên trang mai mối đây.”
Triệu Hằng khinh thường cười lạnh:
“Phụ nữ đã có con, cô nghĩ có ai thèm lấy cô sao?”
Tôi càng cười lớn hơn:
“Không thèm tôi thì còn không thèm tiền chắc?”
“Ai cưới tôi, tôi tặng hai căn nhà, một chiếc xe. Trên đời này có ai chê tiền nhiều không?”
Nói xong, mặc kệ anh ta nổi điên gào thét bên kia đầu dây, tôi thẳng tay cúp máy.
Tôi nghĩ, đêm nay chắc Triệu Hằng không tài nào ngủ nổi rồi.
Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.