Chương 44

44.

Con gái tôi tò mò nhìn tôi, hỏi nhỏ:

“Mẹ ơi, chú ấy là ai vậy?”

Triệu Hằng vội vàng nói lớn:

“Bố là bố của con đây!”

Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, nghiêm túc đáp lại:

“Gạt người, chú không phải bố cháu!”

“Bố cháu cao và đẹp trai lắm, chú trông giống ông già thì có!”

Triệu Hằng lập tức phát điên, giận dữ nhìn tôi:

“Mày dám cắm sừng tao?!”

Hắn vẫn như xưa, nóng nảy, dễ nổi giận, chẳng hề thay đổi.

Tôi bảo vệ con, lùi ra sau, nhanh trí nói lớn:

“Triệu Hằng, Vương Đại Bảo còn chưa biết mày đang ở đây đúng không?”

“Mày có tin tao nói với hắn một câu là xong đời không?”

Vương Đại Bảo chính là tay giang hồ cho vay nặng lãi năm xưa.

Vừa nghe đến cái tên đó, sắc mặt Triệu Hằng lập tức tái mét, trong mắt hiện lên nỗi sợ hãi tột cùng.

Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm, biết mình đã đặt cược đúng lần này.

Triệu Hằng từ trước đến nay luôn là kẻ chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh — bao năm trôi qua, bản chất ấy vẫn không hề thay đổi.

Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.

Chương trước Chương sau