Chương 25

25.

Lúc rời siêu thị, mặt trời đã gần khuất núi.

Cốp xe phía sau bị chất đầy kín mít.

Bàn học của Lục Cập phải đến ngày mai mới giao đến.

Cố Tùng đề nghị ăn tối đơn giản ở ngoài luôn, ăn xong tiện thể đưa Lục Cập về nhà.

Anh lái xe gần một tiếng, rẽ qua không biết bao nhiêu khúc ngoặt, cuối cùng dừng trước một quán ăn gia đình nằm khuất sâu trong con ngõ nhỏ.

「Nhiên Nhiên mới làm phẫu thuật, vẫn chưa ăn được nhiều thứ. Chỗ này vị nhạt, nguyên liệu hầm canh cũng tươi và ninh vừa lửa, hai mẹ con ăn thử xem sao.」

Lúc đưa Lục Cập về xong, quay lại khu chung cư thì đã hơn chín giờ tối.

Vừa bế Nhiên Nhiên xuống xe, tôi bỗng dưng rùng mình.

Toàn thân nổi da gà, tôi lập tức quay đầu lại.

Cố Tùng nhanh chóng nhận ra điều khác thường của tôi:
「Sao vậy?」

Tôi lặng thinh hồi lâu, bãi đậu xe dưới tầng hầm vẫn yên ắng không một tiếng động.

「Không sao… chắc chỉ là ảo giác.」

Lúc đứng trong thang máy, tôi bất chợt nghĩ đến một người.

Tính ra thời gian… bốn năm rồi.

Có lẽ cũng đến lúc hắn sắp ra tù.

Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.

Chương trước Chương sau