Chương 10

10.

Thời gian dường như đột nhiên ngừng trôi.

Lạc Dã bật dậy khỏi chỗ ngồi.

Anh nhìn chằm chằm vào mặt dây chuyền đã vỡ vụn trên sàn, gương mặt vốn luôn điềm tĩnh bỗng chốc biến sắc, khó có thể khống chế được cảm xúc.

Không khí trong phòng trở nên hỗn loạn.

Họ dường như đang nói gì đó.

Nhưng đầu óc tôi trống rỗng, chẳng nghe rõ bất cứ thứ gì.

Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.

Chương trước Chương sau