Chương 4
4.
Trương Chi Đông vẫn đứng bên cạnh lải nhải không ngớt:
“Bà đúng là bị mấy thứ linh tinh trên mạng bây giờ làm hư đầu óc rồi.
“Nhìn người trong thôn mình mà xem, có ai dám cầm dao cầm kéo với chồng không?
“Tôi đã bao dung với bà lắm rồi, đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng.”
Ông ta mạnh mẽ siết chặt cổ tay tôi, thấy tôi không còn cầm dao nữa, ông ta tạm thời không còn sợ hãi.
Tôi nhìn gương mặt đầy nếp nhăn của ông ấy, lặng lẽ bấm số 110:
“Alo, cảnh sát phải không ạ? Trước cửa Cục Dân chính, số 119 đường Xuân Hy, có người đang bắt cóc một phụ nữ sáu mươi tuổi.”
Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.