Chương 19

19.

Khi văn phòng thông báo có người tìm tôi, tôi chỉ nhẹ gật đầu, đưa lá đơn từ chức đã viết sẵn.

Khi gặp Trần Tri Dự, anh tự nhiên vòng tay ôm lấy vai tôi.

“Lê Lạc Chi, giờ anh chẳng giống gì 25 tuổi cả.”

Tôi mỉm cười hôn anh:

“Trong mắt em, anh luôn là ngoại lệ.”

Tôi nắm tay anh, bước về nơi có ánh sáng.

“Công đức của anh cộng với thành tích của em, em đã chọn cho chúng ta một kịch bản thật tốt cho kiếp sau.”

“Là gì vậy?”

“Thanh mai trúc mã đó.”

“Nghe hay đấy.”

(Chính văn hoàn)

Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.

Chương trước Chương sau