8.
Đó là những ngày cuối cùng trong cuộc đời của mẹ.
Tôi mang khuôn mặt đầy thương tích đến tìm bà.
Tôi chất vấn, trách móc, và chính miệng hỏi bà:
“Mẹ và chú Phó… là quan hệ gì?”
Mặt mẹ tái nhợt, hơi nước trắng đục bên trong mặt nạ dưỡng khí từng lớp từng lớp bốc lên.
Giọng bà khàn đục, nặng nề:
“Ai… nói với con vậy?”
“Phó Diên Lễ.”
Nước mắt tôi lại trào ra.
Tôi khóc, nói với bà:
“Anh ta bảo, nếu mẹ không làm được thì đổi con — đứa con gái này — làm thay.”
Mẹ cứng người, lắc đầu thật chậm.
Tôi nức nở:
“Mẹ ơi, giờ con phải làm sao?”
Đó là câu cuối cùng tôi nói với mẹ.
Lần cuối cùng tôi gặp bà.
Trong giấc mơ, tôi quỳ trước mộ mẹ, khóc và nói:
“Mẹ ơi, con sai rồi.”
Nhưng thứ đáp lại tôi… lại là một đôi tay mềm mại, ấm áp, vương mùi thơm con trẻ.
Là Tiểu Trì.
Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, đôi tay ấy lạnh đi, cơ thể cũng trở nên cứng đờ.
Tôi ôm con, gào khóc thảm thiết, tuyệt vọng hét lớn:
“Có ai không… có ai cứu con tôi không?”
Không ai có thể cứu nó.
Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn con trút hơi thở cuối cùng trong lòng mình.
Trong giấc mơ, nước mắt tôi vẫn lặng lẽ tuôn rơi.
Sau này tôi mới biết —
Mẹ từng suýt nữa nên duyên với cha Phó Diên Lễ.
Nhưng rồi bà lâm bệnh.
Khi biết tôi dành tình cảm cho Phó Diên Lễ, bà đã chọn từ bỏ, muốn tác hợp cho tôi và anh.
Thế nhưng khi đó, bên cạnh Phó Diên Lễ đã có Lương Bình Sương.
Vì tôi, mẹ chấp nhận gánh lấy tai tiếng.
Dù lúc ra đi, phải nhẫn tâm một lần, bà cũng muốn giữ cho tôi một tương lai đủ đầy, không lo áo cơm.
Thế mà tôi lại khiến bà thất vọng.
Tôi không giữ được thân phận Phó phu nhân, không bảo vệ được con mình.
Thậm chí còn mắc cùng một căn bệnh như mẹ.
Chờ đợi thật dài đằng đẵng.
Trước kia ở căn nhà này, tôi cũng từng như vậy — ngày qua ngày chờ Phó Diên Lễ trở về.
Nhưng lần này… mới chỉ nửa tiếng, tôi đã thấy mỏi mệt.
Sinh mệnh như đang từ từ cạn kiệt.
Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi không biết mình có trụ được đến Giáng Sinh không.
Ngày lễ đó, mỗi năm, Tiểu Trì đều mong chờ nhất.
Năm nay, món quà Giáng Sinh… là Viên Viên.
Vì Viên Viên, tôi không tiếc phải tự mình tìm đến tận nơi.
Chỉ để… gặp Phó Diên Lễ một lần.
Chương này đã bị khoá. Bạn vui lòng ấn vào Popup để mở khoá nội dung. Lỡ ấn x thì mọi người loading lại web là hiện popup.